60 tuổi, có nhà có lương hưu, tôi sai lầm khi rủ chị gái về sống cùng: tưởng bớt cô đơn không ngờ tự rước thêm rắc rối

Tôi có nhà và có lương hưu, nhưng điều ngu ngốc nhất tôi đã làm trong những năm cuối đời là để chị gái về sống cùng nhà với tôi.

Ý tưởng sống chung để tuổi già bớt cô đơn

60 tuổi, có nhà có lương hưu, tôi sai lầm khi rủ chị gái về sống cùng: tưởng bớt cô đơn không ngờ tự rước thêm rắc rối- Ảnh 1.

Sau khi về hưu, ở tuổi 60 tôi tận hưởng những ngày tháng nhàn nhã. Mỗi ngày, tôi thường ngồi trên ban công nhà, tận hưởng ánh nắng chiều và nhâm nhi tách trà, hồi tưởng lại những năm tháng đã qua. Chồng đã qua đời, các con đều ở xa, tôi sống 1 mình trong căn nhà nhỏ của chúng tôi tràn ngập sự bình yên và thoải mái. Tuy nhiên, năm tháng trôi qua, tôi dần cảm thấy cô đơn. Tôi bắt đầu nhớ sự ồn ào, náo nhiệt của tuổi trẻ, và mong mỏi có ai đó cùng đồng hành, chia sẻ từng chuyện nhỏ trong cuộc sống.

Ảnh minh họa

Lúc này, chị gái ruột đã đưa ra lời đề nghị: chị ấy muốn chuyển đến sống cùng tôi và cùng nhau trải qua những năm tháng còn lại. Chị bày tỏ, cuộc sống cho phép mấy người già chúng tôi chăm sóc lẫn nhau và giảm bớt nỗi cô đơn, khi con cháu về thì cả gia đình lớn quây quần sẽ rất đầm ấm. Sau khi suy nghĩ, tôi cho rằng đó là một ý tưởng hay và đồng ý với lời đề nghị của chị.

Vỡ mộng nghỉ hưu cùng chị gái

Tuy nhiên, mọi chuyện không tốt như tôi tưởng tượng. Lúc đầu, chúng tôi khá hợp nhau, cùng nhau nấu ăn, xem TV và trò chuyện hàng ngày. Nhưng thời gian trôi qua, xích mích, mâu thuẫn giữa chúng tôi dần xuất hiện. Thói quen sinh hoạt của chị tôi khác với tôi. Chị ấy thích đi ngủ sớm và dậy sớm, trong khi tôi lại quen đi ngủ muộn và dậy muộn. Chị ấy thích một môi trường yên tĩnh, trong khi tôi thích sự náo nhiệt và ồn ào thường xuyên. Những khác biệt này gây ra rất nhiều tranh chấp và bất mãn trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.

60 tuổi, có nhà có lương hưu, tôi sai lầm khi rủ chị gái về sống cùng: tưởng bớt cô đơn không ngờ tự rước thêm rắc rối- Ảnh 2.

Điều khiến tôi không thể chấp nhận hơn nữa là chị tôi dường như coi nhà tôi như nhà của chị ấy và bắt đầu áp đặt những thói quen và quy tắc sinh hoạt của gia đình tôi. Chị phàn nàn rằng con mèo cưng của tôi rụng quá nhiều lông và yêu cầu tôi đem con mèo đi. Chị không thích việc bộ sưu tập sách và hồ sơ của tôi chiếm quá nhiều không gian và yêu cầu tôi sắp xếp lại một phần. Những yêu cầu này khiến tôi cảm thấy rất khó chịu và tôi cảm thấy như lối sống của mình đang bị xâm phạm.

Ảnh minh họa

Ngoài những khác biệt về thói quen sinh hoạt, giữa chúng tôi còn có những khác biệt lớn về tính cách và quan niệm. Chị gái tôi là người tương đối sống nội tâm và nhạy cảm, còn tôi là người vui vẻ và cởi mở hơn. Sự khác biệt về tính cách của chúng ta dẫn đến nhiều khác biệt trong cách giải quyết vấn đề. Ví dụ, có lần chúng tôi cãi nhau vì một vấn đề nhỏ và chị tức giận đến mức bật khóc, điều đó khiến tôi cảm thấy rất bất lực và xấu hổ.

Những mâu thuẫn, xích mích này khiến tôi phải suy ngẫm về những quyết định của mình. Tôi nhận ra rằng việc mời chị gái ruột về sống cùng nhà khi về già không phải là một lựa chọn sáng suốt. Sự khác biệt và mâu thuẫn giữa chúng ta khiến chúng ta không thể hòa hợp với nhau mà thay vào đó lại làm tăng thêm rắc rối, rắc rối cho nhau. Tôi bắt đầu nhớ cuộc sống tự lập ngày xưa, khi tôi có thể sắp xếp cuộc sống theo ý muốn của mình mà không cần quan tâm đến cảm xúc và nhu cầu của người khác.