Tôi nghĩ, với một gia đình kinh tế không quá dư dả, bỏ ra số tiền đó để mua xe ô tô làm quà cưới cho em là quá hào phóng rồi.
Vì là con một, không có anh chị em nên sau khi lấy chồng tôi coi em gái chồng như em gái ruột của mình. (Ảnh minh họa)
Chớp mắt, em gái chồng đã tốt nghiệp đại học và chuẩn bị đi lấy chồng. Vợ chồng tôi bàn nhau sẽ cho em 60 triệu làm quà cưới, chồng tôi đồng ý. Nhưng em lại nói với chúng tôi:
– Em có bằng lái xe rồi, luôn muốn có một chiếc ô tô, nhưng mẹ chồng tương lai không thích, bảo nuôi ô tô tốn, bố mẹ mình lại chẳng có tiền cho em mua xe. Giờ em chẳng biết phải làm sao nữa. Nhà chồng cách công ty em rõ xa, nghĩ đến việc ngày nào cũng chạy xe máy 20km đi làm đã thấy nản rồi.
Nghe em nói thế, hai vợ chồng mủi lòng, đồng ý cho em chiếc xe ô tô làm quà cưới thay vì số tiền 60 triệu kia. Khi nghe chúng tôi nói sẽ cho em xe ô tô, cô em vui mừng đến mức nhảy cẫng lên.
Và thế là vợ chồng tôi đã bỏ ra 250 triệu để mua xe ô tô cho em gái chồng. Thực ra đó là xe cũ, lại mua được từ người quen nên mới có giá đó chứ bình thường kiếm đâu ra xe ô tô với giá này.
Nghe em gái chồng than thở, vợ chồng tôi đã đồng ý tặng em một chiếc ô tô làm quà cưới.