Thấy chị tôi vừa bế con bước vào nhà, vợ tôi đã cầm ra xấp tiền 100 triệu. Hành động sau đó của cô ấy khiến tôi sững sờ còn chị tôi giận dữ bỏ đi.
Chị tôi nổi tiếng là thẳng tính đến mức chua ngoa. Gặp chuyện gì không vừa ý, chị ấy lại sa sả mắng mỏ người khác, bất kể người đó có vai vế, tuổi tác thế nào. Vì bản tính đó mà chị tôi thường xuyên gây sự với nhà chồng và bị bố mẹ chồng “mắng vốn” mấy lần.
Bố mẹ tôi cũng khuyên nhiều lần nhưng chị ấy không nghe lời, còn cãi lại. Bố mẹ tôi bất lực, chỉ biết xin lỗi nhà thông gia. Cũng may anh rể hiền lành, thương con nên cũng bênh vực vợ. Nếu không, chị ấy đã bị nhà chồng đuổi đi từ “ba đời tám xứ”.
Mối quan hệ giữa chị gái và vợ tôi cũng không mấy hòa thuận. Chị tôi hay hạnh họe, bắt nạt em dâu. Vợ tôi ban đầu còn cố gắng chịu đựng, sau thì cũng vùng dậy. Có lần, chị tôi còn bảo tôi phải biết dùng “bàn tay” mà dạy vợ. Tôi chỉ biết lắc đầu.
Hôm qua, chị tôi bế con về nhà. Chẳng hiểu chị ấy ăn nói với bố mẹ chồng thế nào mà bị chồng tát cho hai cái, bị bố mẹ chồng ném đồ đạc ra khỏi nhà. Nghe tin chị chồng về, vợ tôi đã đứng ngồi không yên.
Chị tôi vừa vào đến cửa, vợ tôi đã đem ra một xấp tiền. Rồi cô ấy đưa cho chị tôi, thẳng thừng tuyên bố: “Nhà này bố mẹ sang tên cho vợ chồng em rồi. Chị cầm tiền này mà đi thuê nhà trọ hoặc xây nhà riêng mà ở. Sống chung với chị, em thà ly hôn chồng còn hơn”.
Chị tôi nghe em dâu nói thì tức lộn ruột, giận dữ quát tháo một trận rồi cầm tiền bỏ đi. Bố mẹ tôi biết là con gái hung dữ nhưng cũng xót con xót cháu nên mắng vợ tôi không biết điều. Vợ tôi khóc nức nở, nói rằng chị chồng là cơn ác mộng với cô ấy, thà cô ấy ly hôn chứ không sống chung nhà với chị chồng.
Giờ nhà tôi rối tung như canh hẹ. Bố mẹ tôi giận con dâu. Chị tôi lại tuyên bố không bước chân về nhà nữa, giờ đang đi thuê trọ. Tôi đứng giữa, chẳng biết phải làm sao để giải quyết mọi chuyện nữa.