Doãn Quốc Đam: Chàng diễn viên lạ lùng nhất VTV, kinh tế dư sức đưa bà xã xuống Hà Nội sinh sống nhưng vẫn quyết giấu kín ở Thái Nguyên

Doãn Quốc Đam: Chàng diễn viên lạ lùng nhất VTV, kinh tế dư sức đưa bà xã xuống Hà Nội sinh sống nhưng vẫn quyết giấu kín ở Thái Nguyên

Dù nổi tiếng và được nhiều khán giả mến mộ, nhưng Doãn Quốc Đam lại chọn cuộc sống kín tiếng, không màu mè.

Báo Đời sống Pháp luật ngày 20/02/2024 đưa thông tin với tiêu đề: “Chàng cảm tử quân “gây sốt” trong Đào, phở và piano: Soái ca VTV sống kín tiếng bên vợ xinh như hot girl” cùng nội dung như sau:
Doãn Quốc Đam được biết đến là một trong những nam thần của “vũ trụ điện ảnh VTV”. Tên tuổi của anh gắn liền với nhiều bộ phim giờ vàng nổi tiếng như  Người phán xử, Quỳnh búp bê, Người phán xử, Mê cung, Hương vị tình thân, Thương ngày nắng về, Đấu trí, Làng trong phố, Gia đình mình vui bất thình lình …
So với các nam diễn viên đình đám khác của VTV như Mạnh Trường, Thanh Sơn, Doãn Quốc Đam có lối đi rất riêng. Thay vì hóa thân thành các soái ca đẹp trai, hào hoa, anh lại chuyên đóng vai phụ.


Doãn Quốc Đam là gương mặt quen thuộc của “vũ trụ điện ảnh VTV”

Nam diễn viên tâm sự:  “Tôi không đẹp trai như Mạnh Trường, không khả ái như Hồng Đăng và cũng chẳng khí chất như Việt Anh. Vì thế, tôi sẵn sàng đi con đường mà cả 3 anh không đi. Tôi chỉ làm những vai ngắn nhưng hơi dị và quái một chút, vậy thôi.

Các diễn viên khác có thể muốn xây dựng cho mình hình ảnh đẹp trên màn ảnh nhưng tôi thì ngược lại. Những gì “khù khoằm”, cái nào “khó” thì cứ đưa đây tôi làm. Tôi xác định con đường đóng vai phụ là hợp nhất với mình, không tranh giành với ai”.

Dù không có nhiều đất diễn bằng vai chính, nhưng các nhân vật của Doãn Quốc Đam lại biến hóa đa dạng, độc lạ và để lại ấn tượng cho khán giả. Vì thế, anh còn được mệnh danh là “tắc kè hoa” của màn ảnh Việt.
Gần đây, Doãn Quốc Đam tiếp tục nhận được nhiều sự quan tâm khi khi đóng vai chính trong bộ phim  Đào, phở và piano . Ngay trong những ngày đầu năm mới, phim đã tạo nên một cơn sốt và trở thành hiện tượng phòng vé. Sau 10 ngày khởi chiếu, bộ phim có lượng đặt vé tăng đột biến và chưa có dấu hiệu giảm nhiệt. Sáng 20/2, trang web của Trung tâm Chiếu phim Quốc gia vẫn chưa thể truy cập bình thường.

Lấy cảm hứng từ cuộc chiến 60 ngày đêm vào cuối năm 1946, đầu năm 1947 của quân dân  Hà Nội, Đào, phở và piano  mang đến cho người xem những xúc động khi kể một câu chuyện về Hà Nội trong khói lửa, bi tráng mà không kém phần lãng mạn.

Doãn Quốc Đam tiếp tục có một vai diễn ấn tượng trong Đào, phở và piano
Trong phim, Doãn Quốc Đam hóa thân thành chàng cảm tử quân dũng cảm băng qua lửa đạn. Anh quyết tâm mang cành đào Nhật Tân về chiến lũy để đón Tết cùng đồng đội. Bên cạnh đó, đám cưới của nhân vật do Doãn Quốc Đam thủ vai với một tiểu thư ở Hà Nội (Cao Thùy Linh đóng) cũng là một điểm nhấn của bộ phim, mang đến hình ảnh vừa lãng mạn, vừa hào hùng.

Cuộc sống kín tiếng, hạnh phúc bên bà xã xinh đẹp

Theo Tiền phong, ở ngoài đời, Doãn Quốc Đam là người lịch sự, cá tính và giản dị. Anh thích ăn mặc hầm hố, ngồi cà phê vỉa hè. Nam diễn viên cũng chọn lối sống chậm ở tỉnh lẻ thay vì đưa cả nhà xuống Hà Nội chen chúc chật chội.

Dù nổi tiếng và được nhiều khán giả mến mộ, nhưng Doãn Quốc Đam ít khi chia sẻ về đời tư. Anh mong muốn khán giả biết đến mình nhiều hơn qua các vai diễn trên phim và giữ sự riêng tư cho gia đình.

Được biết, Doãn Quốc Đam kết hôn với bà xã Thu Thảo vào năm 2017. Cặp đôi có hơn 2 năm yêu nhau trước khi xây dựng tổ ấm. Vợ Doãn Quốc Đam cùng quê với anh, từng tốt nghiệp Đại học Sư phạm Thái Nguyên.


Một số hình ảnh của Doãn Quốc Đam và bà xã xinh đẹp
Tuy không hoạt động trong làng giải trí, nhưng cô sở hữu nhan sắc ngọt ngào, xinh đẹp không thua kém các hot girl. Vợ chồng nam diễn viên được bạn bè khen rất “xứng đôi vừa lứa” về ngoại hình. Cặp đôi sống kín tiếng nhưng yên ấm, hạnh phúc bên các con ngoan ngoãn. Bà xã luôn là hậu phương vững chắc cho Doãn Quốc Đam theo đuổi đam mê.

Trước đó, báo Phụ nữ mới ngày 22-02-2024 cũng có bài đăng với thông tin: “Doãn Quốc Đam: Sau một đêm tỉnh dậy, tôi sốc vì không ngờ “Đào, Phở Và Piano” lại hot đến thế”. Nội dung được báo đưa như sau:

Doãn Quốc Đam vừa bất ngờ vừa tự hào khi bộ phim “Đào, Phở Và Piano” nhận được sự quan tâm quá lớn từ khán giả.

Mạng xã hội Việt những ngày sau Tết bất ngờ trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết bởi những câu chuyện liên quan đến bộ phim điện ảnh Đào, Phở Và Piano. Đây là bộ phim khắc họa một Hà Nội hào hùng, bi tráng từ gần 80 năm trước, cùng cả nước dũng cảm chống lại kẻ thù xâm lược. Không được PR, không chiếu rộng rãi, thậm chí phim còn ra mắt tới 10 ngày thì mới phát hành trailer đầu tiên, Đào, Phở Và Piano tạo thành hiện tượng chưa từng có của điện ảnh Việt, về một bộ phim được khán giả tự nguyện quảng bá.

Sức hút không tưởng từ Đào, Phở Và Piano cũng khiến cái tên Doãn Quốc Đam được khán giả quan tâm nhiều hơn. Trong phim anh đảm nhận vai nam chính, một vệ quốc quân tham gia chiến dịch Đông – Xuân cuối năm 1946, đầu năm 1947. Màn trình diễn đầy nhiệt huyết đã dẫn dắt khán giả đi qua đủ các cung bậc cảm xúc, trong đó lớn nhất chính là lòng tự hào dân tộc. Thế nhưng trong cuộc trò chuyện với chúng tôi, Doãn Quốc Đam vẫn chưa hài lòng với diễn xuất của chính mình. Hơn hết, anh cũng cảm thấy tự hào khi được là một phần của dự án đặc biệt này.

Nếu có cơ hội làm lại, tôi chắc chắn sẽ làm tốt hơn

Những ngày qua, việc Đào, Phở Và Piano “cháy vé” tại rạp chiếu phim gây xôn xao dư luận. Đây là trường hợp hiếm hoi và chưa từng có tiền lệ đối với các tác phẩm do Nhà nước đầu tư. Anh có bất ngờ trước sự kiện này?

Sau một đêm ngủ dậy, bỗng nhiên hàng loạt khán giả nhắn tin cho tôi, hỏi về Đào, Phở Và Piano. Mở vào các trang mạng xã hội, cái tên của bộ phim cũng hiện ra dày đặc. Tôi thực sự quá bất ngờ, bởi trước đó, tôi đã tưởng như tác phẩm này sẽ không có cơ hội tiếp cận được với số đông khán giả, nhận được sự quan tâm và ủng hộ lớn tới vậy.

Theo anh, đâu là điểm cuốn hút của phim Đào, Phở Và Piano so với các phim khác trên thị trường thời điểm đầu năm, khiến bộ phim đạt được thành công này?

Có lẽ yếu tố đầu tiên cần nói tới chính là lịch sử. Bộ phim tái hiện lại những ngày tháng đẹp đẽ và khốc liệt, dù đã vĩnh viễn lùi xa nhưng vẫn luôn thiêng liêng, đáng nhớ với nhiều thế hệ. Đào, Phở Và Piano nhìn cuộc chiến theo một góc khác, với những cảm xúc, trải nghiệm riêng của từng nhân vật. Qua đó, chúng ta một lần nữa trân trọng, nâng niu hơn mỗi con đường mình đi qua, mỗi thời khắc mà mình đang được sống, được tận hưởng sự bình yên trên mảnh đất này.

Đào, Phở Và Piano cũng có một may mắn khi được “tiếp sức” bởi những người dùng mạng xã hội, sự lan tỏa vô tư và trong sáng của họ khiến khán giả dễ dàng bị chinh phục. Đoàn phim bởi thế cũng không cần dùng tới bất kỳ chiêu trò hay chiến lược truyền thông nào để bán vé.

Một yếu tố khác, đương nhiên chỉ mang tính suy đoán của cá nhân tôi, đó là hiện nay phim giải trí chiếm số lượng lớn trên thị trường. Không ít khán giả thích thú với việc thưởng thức một tác phẩm giàu tính nghệ thuật, để mang lại những cảm xúc mới vẻ và khác lạ.

Theo anh, thành công bước đầu của  Đào, Phở Và Piano  có mở ra triển vọng mới cho dòng phim đề tài lịch sử, có sự tham gia của nhà nước, rằng nếu làm việc chuyên nghiệp, chúng ta hoàn toàn có thể lôi kéo khán giả tới rạp?

Tôi luôn nghĩ nghệ thuật không có khoảng cách, chúng ta chỉ phân biệt tác phẩm hay hoặc dở, chứ không có những khái niệm khác. Là một diễn viên, khi nhận tác phẩm, tôi luôn muốn nhân vật của mình đến với công chúng chân thực nhất có thể. Và đương nhiên, khi bộ phim tiếp cận được với đông đảo khán giả, nhận sự quan tâm, ủng hộ và cổ vũ, chúng tôi càng hạnh phúc.

Có những khán giả nói rằng họ yêu nước hơn, yêu Hà Nội hơn sau khi xem phim. Còn với anh, cảm nhận lớn nhất khi hoàn thành dự án này là gì?

Tôi cũng như khán giả thôi, cảm nhận lớn nhất là sự hào hùng, thiêng liêng của tình yêu nước trong một giai đoạn còn nhiều khó khăn, vất vả. Khi xem lại với vai trò của một người thưởng thức, tôi cảm thấy cảm xúc dâng trào hơn. Việc các cảnh quay được biên tập, cùng với sự cộng hưởng của âm nhạc khiến tôi rưng rưng xúc động.

Tôi cũng có một chút áy náy. Đó là suy nghĩ trong đầu rằng nếu có cơ hội làm lại, tôi chắc chắn sẽ làm tốt hơn, chỉn chu hơn ở một số phân đoạn. Diễn xuất của tôi trong một số đoạn phim khiến tôi chưa thực sự hài lòng, và vì thế tôi tiếc nuối.

Đào, Phở Và Piano không xây dựng hay đề cao tính “anh hùng ca”, mọi thứ đều nguyên sơ, đơn thuần

Trong phim  Đào, Phở Và Piano  , anh vào vai Dân – chàng dân quân tự vệ, đại diện cho những người Hà Nội với tình yêu sâu đậm với thành phố. Đây là một mô típ nhân vật không mới, anh làm thế nào để tạo dựng chất riêng cho nhân vật?

Vào vai một người vệ quốc quân tham gia chiến dịch Đông – Xuân cuối năm 1946, đầu năm 1947, với tôi đó là một niềm hãnh diện. Ngay khi cầm kịch bản, tôi đã xúc động trước không gian mà Đào, Phở Và Piano mang lại, khao khát được cùng ê-kíp tái hiện lại không khí đẹp đẽ, bình dị nhưng cũng không kém phần hào hùng đó.

Ở ngoài đời, tôi già và có lẽ trưởng thành hơn đôi chút so với nhân vật. Cũng bởi vậy,  tôi  quyết định xây dựng nhân vật ngô nghê hơn một chút, bộc trực hơn một chút. Tất cả mọi thứ anh ấy làm đều bộc phát, không có chủ đích. Nhân vật khác hẳn những vai trước đây tôi hay đảm nhận, khi họ thường mưu mô, cá tính, sử dụng nhiều đầu óc.

Với Dân, nét hấp dẫn của anh ấy là mọi thứ đều tự phát từ sức trẻ, từ bản năng, còn sức đến đâu anh chiến đấu đến đấy. Cũng cần nói thêm, Đào, Phở Và Piano không xây dựng hay đề cao tính “anh hùng ca” mà muốn khán giả tự cảm nhận. Mọi thứ đều nguyên sơ, đơn thuần. Mong muốn của mỗi con người thời điểm đó được sống, ngắm hoa đào, hưởng ngày Tết trọn vẹn bình yên, ở đó, họ được ăn một bát phở, nghe một bản nhạc mình yêu thích.

Những ngày qua, hình ảnh anh ngã khi thực hiện cảnh quay khó trong  Đào, Phở Và Piano  lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội. Anh cũng từng chia sẻ mình gặp phải chấn thương khá nặng sau khi thực hiện cảnh quay này. Tại sao anh không sử dụng diễn viên đóng thế?

Tôi tham gia Đào, Phở Và Piano trong một khoảng thời gian không quá dài. Để hóa thân vào nhân vật, tôi đã có nhiều trải nghiệm khác nhau, gồm vô số cảnh leo trèo mạo hiểm, đều tự mình thể hiện. Trong đó, với cảnh quay lăn từ mái ngói xuống, đầu gối, khuỷu tay và toàn bộ cơ thể tôi đều bị xước xát. Phần ngói trên mái là ngói có những núm vẩy như vẩy rồng, rất nhọn. Cũng bởi vậy khi cắm vào cùi chỏ, đầu gối và phần hông đều gây trầy xước chảy máu.

Ban đầu, đoàn phim cũng sử dụng diễn viên đóng thế để đảm bảo sự an toàn cho diễn viên. Tuy nhiên, tại các phân đoạn ngã, họ chỉ đơn thuần ngã xuống thôi, chứ không có kỹ năng diễn xuất. Thấy vậy, tôi bảo đạo diễn Phi Tiến Sơn: “Chú cứ để cháu làm thử, nếu đoàn thấy ổn, từ giờ cháu làm luôn”. Từ sau đó, đoàn quyết định để tôi thực hiện toàn bộ các cảnh quay hành động thay vì Cascadeur thay thế.

Những cảnh hành động, bom đạn hay cảnh đua xe cùng Tuấn Hưng có để lại cho anh những trải nghiệm đáng nhớ?

Có chứ! Đó là một trong những phân cảnh ấn tượng với tôi. Vì cảnh quay được thực hiện vào ban đêm, xe lại không “mượt” như những xe hiện đại, anh em ngồi trên xe đều rất khổ. Ngoài chuyện say xe, lắm lúc xe không nổ được máy, rồi trục trặc khi phải đóng kín cửa để quay. Chúng tôi không thể kéo kính xuống được, ngồi ở trong và “chìm” trong mùi dầu, mùi xăng bốc từ gầm, sàn xe bốc vào. Anh em chúng tôi phải cố nín nhịn, thậm chí đôi lúc là chịu ngạt để hoàn thành cảnh quay. Khi đạo diễn hô cắt, báo cảnh đã xong, mọi người lao ra ngoài như tên bắn.

Trong  Đào, Phở Và Piano  , anh cũng có nhiều cảnh nóng bỏng với nữ diễn viên Cao Thị Thùy Linh? Anh có gặp khó khăn khi thực hiện những phân cảnh này?

Với tôi, những cảnh quay đó là một phần của nghề nghiệp, không có gì cần nói tới nhiều. Tôi và Linh đều là những người chuyên nghiệp, có khác biệt đôi chút khi tôi làm nghề nhiều năm, có kinh nghiệm hơn đôi chút trong diễn xuất. Trong thời gian thực hiện các phân cảnh chung, chúng tôi cũng có trao đổi, tương tác để thực hiện được ý đồ của kịch bản, cũng như ý tưởng của đạo diễn.

Anh có hi vọng chuyển mình từ lĩnh vực truyền hình sang điện ảnh trong thời gian tới?

Ngành nghề tôi được đào tạo trong trường là diễn viên sân khấu – điện ảnh. Cũng bởi vậy, khi được hỏi rằng điện ảnh và truyền hình Doãn Quốc Đam thích gì hơn, tôi có chia sẻ rằng từ trước đến nay Đam vẫn dùng lối diễn điện ảnh vào truyền hình. Khi đã nhận một kịch bản, tôi không phân biệt cái nào là điện ảnh, cái nào là truyền hình. Dù ở lĩnh vực nào, tôi vẫn sẽ diễn hết sức như nhau, vẫn tìm tòi chất riêng cho nhân vật. Với tôi, ở đâu được diễn, được làm những thứ mình yêu thích, nơi đó đã là Thánh Đường.

Trong thời gian tới, tôi vẫn sẽ tập trung cho các dự án phim truyền hình. Đương nhiên, khi có dự án điện ảnh phù hợp, tôi cũng sẵn cống hiến và hết mình cho vai diễn