Sáng 12/9, chúng tôi đến thăm những nạn nhân may mắn sống sót sau trận lũ quét rạng sáng ngày 10/9 tại thôn Làng Nủ, xã Phúc Khánh, huyện Bảo Yên đang điều trị tại Bệnh viện Đa khoa huyện Bảo Yên.
|
Bà Hoàng Thị Dâu (SN 1964) chia sẻ, con dâu và cháu tôi chết rồi, giờ cháu tôi vẫn chưa tìm thấy. Đau đớn lắm cô ơi. |
Là một trong những nạn nhân may mắn sống sót trong trận lũ quét, bà Hoàng Thị Dâu (SN 1964) đau đớn chia sẻ: “Vào khoảng 5h30 sáng ngày 10/9, tôi vừa thức giấc thì bất ngờ nghe thấy tiếng động của núi Voi đổ ập xuống, chỉ trong vòng 10 phút mọi thứ đã tan hoang, chẳng kịp hô hoán mọi người cứ thế là chạy nhưng vẫn bị đất, cát vùi xuống tất cả.
Sống trên đời 60 năm chưa bao giờ tôi thấy có trận lũ quét nào kinh khủng thế này. Giờ mất hết, cả làng bị san phẳng chẳng còn gì, nhiều nhà chết hết không còn ai, sợ lắm. Con dâu với cháu tôi chết rồi, giờ vẫn chưa tìm thấy xác của cháu. Sau không biết sống ở đâu cũng chẳng dám về làng ở nữa”, bà Dần nói trong nước mắt.
Hiện ở Bệnh viện Đa khoa huyện Bảo Yên còn 8 nạn nhân đang điều trị, một số bệnh nhân nặng hơn đã được chuyển lên BV Đa khoa tỉnh Lào Cai. |
Cũng theo bà Dần, cuộc sống vốn đang rất bình yên, ngày ngày đi làm tối về quây quần bên gia đình xóm làng. Thế nhưng giờ đây Làng Nủ trở nên tang thương hơn bao giờ hết khi gần 100 người chết, mất tích. Cảnh bình yên vốn có đã không còn, cả một thôn làng bị xóa sổ, tan hoang, bằng phẳng như chưa từng có người ở.
Bố con tôi may mắn khi cả 2 đều sống sót trong vụ lũ quét vừa qua, hiện cả 2 bố con đang nằm điều trị tại bệnh viện. Sau khi khỏi bệnh tôi cũng chưa biết sống ở đâu, mà thực ra là rất sợ, ám ảnh nên cũng không dám ở đấy nữa”, anh Hoàng Văn Nhớ (SN 1987) chia sẻ.
Những đứa trẻ mồ côi sau lũ quét
Cũng sống sót trong vụ lũ quét sáng 10/9, em Nguyễn Văn Hành (SN 2007), đang nằm điều trị một mình tại Bệnh viện Đa khoa huyện Bảo Yên được người dân cứu sống trong đống bùn đất.
Sau 2 ngày điều trị ở bệnh viện sức khỏe em Hành đã ổn định hơn nhưng do bị gãy xương chậu lại không có người nhà bên cạnh nên rất khó khăn trong sinh hoạt.
Em Nguyễn Văn Hành (giường bệnh đầu tiên bên phải) giờ chỉ còn 1 mình khi mẹ em cũng đã bị chết trong trận lũ quét sáng 10/9. |
Hành vốn sống cùng mẹ tại làng Nủ bởi bố em mất từ khi em còn nhỏ, 2 mẹ con nương tựa vào nhau suốt bao năm qua. Thế nhưng trận lũ quét sáng 10/9, đã cướp mất đi người mẹ, người thân duy nhất trên đời này.
Đau đớn chia sẻ, em Nguyễn Văn Hành nói: “Lúc ấy em chưa dậy thì nghe tiếng mẹ gọi con ơi dậy chạy đi, đổ núi Voi rồi, mẹ kéo em chạy nhưng chỉ được 1 phút sau là 2 mẹ con tách nhau ra. Em may mắn được các bác hàng xóm làng bên cứu sống, nhưng mẹ em thì chết rồi. Em cũng không biết người ta tìm thấy mẹ ở đâu nữa.
Giờ em chỉ còn 1 mình trên đời, chẳng còn bố mẹ, chỉ có anh họ nhà bác ở làng bên thôi. Em đang học lớp 12 tại trường THPT Bảo Yên nhưng chắc đến khi khỏi bệnh em sẽ nghỉ học thôi chứ giờ còn bố mẹ nữa đâu chị”, em Hành vừa nói vừa khóc.
Cũng giống với em Hành, cháu Hoàng Thị Lan mới chỉ 6 tuổi giờ đây chỉ còn một mình trên đời khi cả gia đình 5 người đều bị mất tích trong vụ lũ quét sáng ngày 10/9. Bố mẹ và 2 anh trai của cháu đều đã bị lũ quét vùi lấp đến nay vẫn chưa tìm thấy.
Bà Hoàng Thị Lan (52 tuổi) hay tin cháu ngoại được đưa đi cấp cứu vội vã chạy đến Bệnh viện Đa khoa huyện Bảo Yên để chăm sóc cho cháu Lan suốt mấy ngày nay.
Cháu Hoàng Thị Lan mới chỉ 6 tuổi đã thành trẻ mồ côi khi cả gia đình 5 người còn mình em sống sót. |
Bà Lan cho biết, lúc đến viện nhìn thấy cái mặt xinh này xanh lè không biết cháu có qua khỏi không. Nhưng rất may đến hôm nay sức khỏe cháu đã tốt hơn, đã ăn được một chút nhưng vẫn còn đau.
Mất hết rồi, giờ chỉ còn một mình cháu, trong gia đình nó cũng chẳng còn ai, tôi là bà ngoại tôi sẽ cố gắng nuôi nấng cháu khôn lớn”, bà Lan đau xót nói.
Bà Lan không chỉ phải đối mặt với nỗi đau mất đi người thân mà còn thương và lo cho tương lai của người cháu tội nghiệp.
Sau thảm họa lũ quét tại làng Nủ, những em nhỏ mồ côi không chỉ đối mặt với nỗi đau mất đi gia đình, người thân, mà các em còn phải học cách thích nghi với cuộc sống thiếu thốn và bất định, khi tương lai phía trước trở nên mờ mịt.