Người xưa nói rằng: “Một con chó không thể nuôi quá 10 năm”, vì sao lại như thế?
Chó là loại động vật rất gần gũi với con người, có thể nói là gắn bó nhất. Chó cũng là động vật có trí thông minh, hiểu được con người và biết cách bày tỏ tình cảm. Thế nhưng người xưa lại nói rằng: “Một con chó không thể nuôi quá 10 năm”. Nguyên nhân do đâu?
Trước hết, về mặt tuổi thọ, 1 con chó trung bình có thể sống từ 12 đến 15 năm, thậm chí là 20 năm. Nếu so với tuổi thọ của con người thì vòng đời của một chú chó từ khi sinh ra đến lúc mất đi là rất ngắn. Cuộc đời của một chú chó sẽ có 3 giai đoạn:
+Giai đoạn 1 (0-6 tháng, tương đương 9 tuổi đối với con người): Đây là lúc những chú chó ngây ngô, đáng yêu nhất, hệt như một đứa trẻ con.
+Giai đoạn 2 (7 tháng-2 năm, tương đương tuổi thiếu niên đối với con người): Những chú chó ở độ tuổi này cực kì sung sức, cơ thể phát triển nhanh chóng tuy nhiên khá nghịch ngợm và khó bảo.
+Giai đoạn 3 (2-7 tuổi, tương đương 30-50 tuổi đối với con người): Đây là giai đoạn xuống sức của chó, bắt đầu có nhiều bệnh lý hơn. Điều này đồng nghĩa với việc sức khỏe của chúng suy giảm nhanh chóng, từ não bộ đến cơ thể đều lão hóa. Một số tình trạng, bệnh lý thường gặp như tăng cân, viêm khớp, ung thư, suy giảm nhận thức…
Chó ở giai đoạn này sẽ mất đi sức sống, thể chất dần suy giảm, kéo theo đó là các kỹ năng khác nhau cũng dần yếu đi, lượng thức ăn ăn vào cũng không còn tốt như trước.
Lý do tại sao một con chó không thể nuôi quá 10 năm rất có thể là do chúng không được tẩy giun, tiêm phòng, khiến khả năng miễn dịch của chó bị suy giảm, ký sinh trùng và virus không ngừng sinh sôi và phát triển bên trong cơ thể. Cứ như vậy, tuổi thọ của chó sẽ bị rút ngắn, có thể không kéo dài được 10 năm.
Tuổi tác lớn dần, thị lực cũng bắt đầu mờ đi, khi chủ nhân gọi đến chỉ có thể phân biệt bằng phương hướng, thính giác cũng giảm sút, di chuyển chậm chạp, rất lâu mới phản ứng được. Ngoài ra, não của chó cũng sẽ bị lão hóa, dễ trở nên lo lắng, hay quên, thậm chí không thể nhận ra chủ trong trường hợp nặng.
Nhưng những điều này không phải là lý do tại sao một con chó không nên nuôi quá mười năm, cũng không phải là lý do để bỏ rơi con chó. Dù sao thì nó đã dành phần lớn cuộc đời cho chủ nhân của mình. Nguyên nhân chủ yếu vẫn liên quan đến tình cảm.
Đối với mỗi gia đình, sự hiện diện của một chú chó rất quan trọng, ngoài việc giữ nhà, nó còn có thể coi là người bạn đồng hành. Khi một con chó đã được nuôi dưỡng hơn mười năm, đối với chủ nhân, loại tình cảm này không khác gì tình cảm của người thân trong gia đình. Nhìn con chó bước vào tuổi già và sống trong đau đớn như vậy chắc trong lòng không thể chịu nổi.
Mười mấy năm nuôi nấng ngày đêm bên nó, tình cảm này đã khó buông bỏ rồi, sao có thể cam tâm đuổi nó đi. Cho dù chúng bị bệnh, chúng ta cũng sẽ tìm mọi cách tích cực chữa trị cho nó, để kéo dài tuổi thọ. Vì vậy, hầu hết mọi người khuyên rằng khi đến một độ tuổi nhất định, khoảng 8 – 9 năm thì chủ nhân nên đưa chú chó của mình đến các trại nuôi tập trung, để cả hai không phải chứng kiến những khoảnh khắc tồi tệ này.
Ngoài ra, bạn có để ý rằng khi một con chó sắp chết, nó sẽ rời bỏ chủ nhân của mình và tìm một nơi để chết một cách lặng lẽ. Nhiều người cho rằng đây là vì không muốn chủ nhân nhìn thấy quá trình chết của mình. Ngoài ra khi chết chúng sẽ thối rữa và sinh ra vi khuẩn, đồng thời cũng sẽ thu hút kẻ thù tự nhiên. Vì sự an toàn của chủ nhân, các chú chó thường sẽ bỏ nhà ra đi trong những giờ phút cuối cùng của cuộc đời.